Căn cứ vào nội dung tình tiết vụ án trong bài viết trao đổi: "Hành vi của Trần Văn B phạm tội gì?" của tác giả Nguyễn Tuấn Hải đã được đăng trên trang tin điện tử VKSND tỉnh Bắc Giang đưa ra, theo quan điểm của tôi thì Trần Văn B không phạm vào một trong hai tội đã nêu.
Bởi lẽ, về mặt khách quan của hai tội “Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản” và tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản” là phải có hành vi giao xe giữa chủ sở hữu và người thực hiện hành vi thông qua cho mượn, cho vay, cho thuê.
Theo quy định tại Bộ luật dân sự thì quyền sở hữu của chủ tài sản bao gồm ba quyền năng cơ bản: Quyền chiếm hữu, quyền định đoạt và quyền sử dụng. Việc giao tài sản thông qua cho mượn, cho vay, cho thuê là phải đồng thời chuyển giao quyền chiếm hữu có điều kiện, cho phép quyền sử dụng và không chuyển quyền định đoạt.
Trong trường hợp này, Nguyễn Văn A đồng ý chuyển vị trí lái xe cho Trần Văn B tức là chỉ cho phép B có quyền sử dụng dưới sự giám sát của A thể hiện bằng việc phải có A ngồi sau, đi cùng mà không đồng ý chuyển giao quyền chiếm hữu thể hiện bằng việc khi A dừng xe lại chuyển giao cho B điều khiển để A ngồi sau nhưng A chưa kịp ngồi lên xe thì B đã nhanh chóng tăng ga điều khiển cho xe chạy đi, A đã đuổi theo nhưng không kịp. Như vậy, trong trường hợp này không thể coi rằng A đã đồng ý giao tài sản cho B. Việc B nói rằng cho mượn xe được thực hiện khi B đã hoàn thành xong việc chiếm đoạt tài sản.
Theo quan điểm của tôi thì Trần Văn B công khai chiếm đoạt tài sản đang do A quản lý, sau đó nhanh chóng tẩu thoát. Hành vi này của B phạm vào tội “Cướp giật tài sản”.
Rất mong nhận được trao đổi của bạn đọc./.
Nguyễn Khắc Tú- VKSND huyện Lục Ngạn