Sau khi bài viết của tác giả Phùng Anh Tuấn – VKSND huyện Lạng Giang được đăng tải, Ban Biên tập Trang tin điện tử nhận được 05 ý kiến trao đổi của các tác giả là cán bộ, Kiểm sát viên trong ngành Kiểm sát Bắc Giang. Ban biên tập tổng hợp như sau:
Cả 05 ý kiến của các tác giả Nguyễn Đức Trọng – VKSND huyện Lục Nam, Đặng Minh Hà – VKSND thành phố Bắc Giang, Phạm Ngọc Thảo – VKSND huyện Yên Thế, Nguyễn Bá Tuân – Phòng 2 VKSND tỉnh Bắc Giang đều đồng tình với quan điểm thứ nhất trong bài viết (cùng quan điểm với tác giả Phùng Anh Tuấn), đó là Nguyễn Văn M phạm tội “Cướp giật tài sản”.
Tác giả Đặng Minh Hà lập luận:
Việc M xin đi nhờ Đ là có thật và khi gặp Đ, M đã nảy sinh ý định chiếm đoạt tài sản là điện thoại và chiếc xe máy của Đ. M dùng thủ đoạn gian dối: “Nói dối và mượn điện thoại của Đ vào facebook để nhắn tin”, “M thông thạo đường đi” nhằm mục đích tiếp cận được tài sản. Việc Đ đưa điện thoại cho M để nhắn tin và đổi tay lái cho M không phải Đ đã chuyển giao tài sản của mình cho M vì Đ vẫn ngồi sau xe và quyền quản lý tài sản vẫn thuộc về Đ. Để Đ thoát ly hỏi quyền quản lý tài sản của mình thì M đã bảo anh Đ vào mua nước. Khi anh Đ xuống xe đi vào quán tạp hoá là đã thoát ly khỏi tài sản của mình thì M nói dối Đ: “Cứ đứng đây xong anh quay lại”, mục đích để thực hiện hành vi công khai nhanh chóng chiếm đoạt tài sản rồi nhanh chóng tẩu thoát và không bị truy đuổi.
Tác giả Nguyễn Bá Tuân, Phạm Ngọc Thảo lập luận:
M dùng thủ đoạn gian dối là mượn điện thoại của anh Đ vào facebook nhắn tin và bảo anh Đ đổi lái cho M do M thông thạo đường đi với mục đích để tiếp cận được chiếc điện thoại và xe mô tô của anh Đ. Tại thời điểm này, các tài sản vẫn nằm trong sự quản lý, kiểm soát của anh Đ. Sau đó, M bảo anh Đ xuống xe mua nước là cách M tạo ra tình huống để anh Đ không chú ý, không kiểm soát được tài sản rồi M lợi dụng sự sơ hở của anh Đ để nhanh chóng chiếm đoạt các tài sản và tẩu thoát. Hành vi mở khóa xe, nổ máy và nhanh chóng tăng ga điều khiển xe bỏ chạy được M thực hiện một cách công khai và bất ngờ đối với người đang quản lý tài sản là anh Đ khiến anh không có khả năng giữ tài sản. Như vậy, việc Nguyễn Văn M chiếm đoạt các tài sản của anh Đ một cách công khai, nhanh chóng đã thỏa mãn đầy đủ cấu thành tội “Cướp giật tài sản” quy định tại Điều 171 Bộ luật hình sự.
Tác giả Nguyễn Đức Trọng lập luận:
Theo Án lệ số 57/2023 của Hội đồng Thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao, xác định: Nguyễn Văn M dùng thủ đoạn gian dối là để tạo niềm tin với anh Đ, tiếp cận tài sản của anh Đ. Việc anh Đ chuyển giao tài sản (gồm điện thoại và xe mô tô) cho đối tượng M quản lý tạm thời, tài sản vẫn đang trong tầm quản lý của anh Đ thì M điều khiển xe mô tô và nhanh chóng tẩu thoát nhằm mục đích chiếm đoạt chiếc điện thoại và xe mô tô của anh Đ. Do vậy, hành vi trên của Nguyễn Văn M cấu thành tội “Cướp giật tài sản”, quy định tại Điều 171 Bộ luật Hình sự.
Tác giả Hoàng Văn Quý - Thành viên Ban biên tập có ý kiến trao đổi như sau:
Việc M đưa ra thông tin gian dối để Đ tự nguyện giao tài sản là xe mô tô và điện thoại cho M, đây là thủ đoạn để M tiếp cận tài sản của bị hại. Tại thời điểm này, tài sản vẫn trong phạm vi kiểm soát của bị hại (cùng ngồi trên xe mô tô). Khi Đ vào quán tạp hoá, rời khỏi xe mô tô thì M nhanh chóng tẩu thoát và chiếm đoạt xe, điện thoại của bị hại. Như vậy, việc Nguyễn Văn M chiếm đoạt các tài sản của anh Đ một cách công khai, nhanh chóng thỏa mãn cấu thành tội “Cướp giật tài sản” quy định tại Điều 171 Bộ luật hình sự.
Ban Biên tập trang tin tổng hợp để đồng nghiệp và bạn đọc cùng nghiên cứu, trao đổi./.
Ban Biên tập