Sau khi bài viết của tác giả Ngô Thị Vân Anh – VKSND thành phố Bắc Giang được đăng tải, Ban Biên tập Trang tin nhận được 03 ý kiến trao đổi của các tác giả là cán bộ, Kiểm sát viên trong ngành Kiểm sát Bắc Giang. Ban Biên tập tổng hợp như sau:
>>> Xác định tội danh của H và P
1. Có 02 ý kiến đồng tình với quan điểm thứ nhất, xác định H và P phạm tội “Cướp tài sản” quy định tại Điều 168 Bộ luật Hình sự, gồm tác giả Nguyễn Thị Hồng Nhung – VKSND thị xã Việt Yên, Trần Mạnh Sỹ - VKSND huyện Lạng Giang.
Tác giả Nguyễn Thị Hồng Nhung phân tích:Trong vụ án này, mặc dù mục đích ban đầu của H và P chỉ kiểm tra xem T có phải người quen hay không, sau khi phát hiện T không phải người quen thì H và P đánh T nhưng không nhằm mục đích để chiếm đoạt tài sản. Tuy nhiên, H thực hiện hành vi lấy điện thoại của T trong khi P đang thực hiện hành vi dùng vũ lực với T và việc lấy điện thoại này, T biết nhưng không thể phản ứng do đang bị H dùng tay ghì đầu. Sau đó, khi bị người dân phát hiện, H và P đã chiếm đoạt chiếc điện thoại của T và đem đi bán lấy tiền chi tiêu cá nhân hết. Do đó, hành vi của H và P phạm vào tội “Cướp tài sản” quy định tại Điều 168 Bộ luật Hình sự.
Theo tác giả Trần Mạnh Sỹ:Mặc dù, ban đầu P và H có hành vi đánh Nguyễn Văn T nhưng không nhằm mục đích để chiếm đoạt tài sản. Tuy nhiên, sau khi H, P đánh T làm điện thoại của T đang cầm trên tay bị rơi xuống đường thì H, P đã chiếm đoạt điện thoại của T đem bán lấy tiền và chia nhau chi tiêu hết. Quá trình H, P đánh và chiếm đoạt tài sản của T diễn ra liên tục, kế tiếp nhau về thời gian làm cho T lâm vào tình trạng không còn khả năng bảo vệ được tài sản của mình nên hành vi của Nguyễn Văn P và Phạm Văn H đã phạm vào tội “Cướp tài sản” quy định tại Điều 168 Bộ luật Hình sự.
2. Tác giả Dương Diễm Quỳnh – VKSND huyện Yên Dũng đồng tình với quan điểm thứ hai, xác định H và P phạm tội “Công nhiên chiếm đoạt tài sản” quy định tại Điều 172 Bộ luật Hình sự, với phân tích:
Trong trường hợp này mục đích ban đầu của H và P không phải là dùng vũ lực để chiếm đoạt chiếc điện thoại của T mà mục đích ban đầu của H và P là dùng vũ lực gây thương tích cho T, trong quá trình gây thương tích cho T thì H và P mới phát hiện tài sản của T là chiếc điện thoại di động bị rơi ra và có hành vi chiếm đoạt chiếc điện thoại này. Như vậy, hành vi của H và P đủ yếu tố cấu thành tội “Công nhiên chiếm đoạt tài sản”.
3. Thành viên Ban Biên tập: Đồng tình với quan điểm thứ nhất, bởi lẽ: Mặc dù ban đầu, H và P không có mục đích dùng vũ lực nhằm chiếm đoạt tài sản của T, nhưng sau khi đánh T làm T rơi điện thoại, H và P đã chiếm đoạt chiếc điện thoại này trong khi cả H và P đều biết T đang trong tình trạng không có khả năng bảo vệ tài sản do bị H dùng tay ghì đầu. Do đó, xử lý H và P về tội “Cướp tài sản” là có căn cứ, phù hợp với hành vi khách quan và ý thức chủ quan của người phạm tội.
Ban Biên tập tổng hợp để đồng nghiệp và độc giả nghiên cứu, trao đổi.
Ban Biên tập