Nội dung vụ án: Nguyễn Văn A và Trần Văn B là bạn bè với nhau. Ngày 01/4/2019, A và B cùng ngồi chơi game trong một quán internet. B để điện thoại trên mặt bàn giữa vị trí ngồi của A và B. A hỏi mượn và cầm điện thoại của B 03 lần nhưng B không đồng ý và giằng lại điện thoại. Sau khi lấy lại điện thoại, B vẫn để điện thoại của mình cạnh bàn phím, giữa vị trí ngồi của A và B.
Nhân lúc B đang tập trung chơi game, A sờ và bấm điện thoại của B, lúc này điện thoại vẫn nằm trên mặt bàn tại vị trí cũ. Được một lúc thì A cầm điện thoại của B đứng dậy đi ra ngoài và đem cầm cố chiếc điện thoại được 3.500.000 đồng sử dụng chi tiêu cá nhân hết. Theo B khai biết việc A sờ, cầm điện thoại và đứng dậy đi ra ngoài nhưng do đang tập trung chơi game không để ý, nên một lúc sau mới nghĩ ra việc A lấy điện thoại.
Hiện nay có các quan điểm khác nhau trong việc định tội danh của A:
Quan điểm thứ nhất: A phạm tội công nhiên chiếm đoạt tài sản bởi lẽ vào thời điểm A thực hiện hành vi chiếm đoạt chiếc điện thoại thì B hoàn toàn biết, nhưng do đang chơi game nên không có ý thức ngăn cản A.
Quan điểm thứ hai: A phạm tội trộm cắp tài sản do hành vi của A là lén lút chiếm đoạt điện thoại nhân lúc B không tập trung, không quan sát kỹ, không quản lý chặt chẽ tài sản của mình.
Quan điểm thứ ba: A phạm tội lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản. Bởi lẽ tương tự như các lần mượn điện thoại trước, A và B là bạn bè nên B nghĩ rằng A chỉ mượn điện thoại của mình chứ không có ý định chiếm đoạt. Hơn nữa khi A thực hiện hành vi thì B hoàn toàn nhận thức được nhưng không ngăn cản ngay, do vậy có thể coi như B đã đồng ý cho A cầm mượn điện thoại của mình.
Cá nhân tôi đồng ý với quan điểm thứ hai, rất mong nhận được ý kiến trao đổi từ đồng nghiệp./.
Nguyễn Khắc Tú- VKSND huyện Lục Ngạn