Nội dung vụ án: Để có tiền chi tiêu cá nhân, Ngọc Văn M nảy sinh ý định chiếm đoạt tài sản của người khác. Ngày 24/4/2017, M rủ bạn là Dương Văn C có xe mô tô chở đến quán Internet ở thị trấn để chơi điện tử. Tại đây, M thấy chìa khóa xe máy của C để ở trên bàn nên cầm lấy chìa khóa rồi hỏi mượn xe máy đi giải quyết công việc riêng. Sau khi mượn được xe, M tắt nguồn điện thoại mục đích không để cho C liên lạc được. Sau đó, M bán xe mô tô cho một người không quen biết được 12.000.000 đồng, sử dụng chi tiêu cá nhân hết. Dương Văn C làm đơn tố cáo. Ngày 29/4/2017, M đến cơ quan điều tra đầu thú, khai nhận có ý định chiếm đoạt xe mô tô của Dương Văn C từ trước nên mới rủ C đi chơi và giả vờ hỏi mượn xe nhằm mục đích chiếm đoạt xe mô tô.
Về việc xử lý đối với Ngọc Văn M hiện có 2 quan điểm khác nhau như sau:
Quan điểm thứ nhất: Hành vi của Ngọc Văn M phạm tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản” theo điều 139 Bộ luật hình sự. Bởi lẽ, M khai đã có ý định chiếm đoạt xe máy của C từ trước nên M mới tạo lý do rủ C đi chơi khi có cơ hội là giả vờ mượn xe để chiếm đoạt.
Quan điểm thứ hai: Mặc dù M thừa nhận có ý định chiếm đoạt tài sản của C từ trước nhưng không có tình tiết nào khác chứng minh lời khai nhận này của M. Do đó chưa đủ căn cứ chứng minh M lừa đảo chiếm đoạt tài sản. M lợi dụng tình cảm quen biết là bạn bè để mượn xe máy của C rồi bỏ trốn để chiếm đoạt. Hành vi của Ngọc Văn M là phạm tội “Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản” theo Điều 140 Bộ luật hình sự.
Tác giả bài viết đồng quan điểm với quan điểm thứ nhất, rất mong nhận được ý kiến phân tích, trao đổi thêm của đồng chí, đồng nghiệp.
Nguyễn Văn Hưng - VKS huyện Sơn Động