Ngày 15/3/2022, Nguyễn Văn A đến cửa hàng bán thẻ game trên địa bàn thành phố Bắc Giang đặt vấn đề mua thẻ game (05 thẻ mệnh giá 500.000 đồng), tổng trị giá 2.500.000 đồng (thực tế A chỉ đem theo 1.500.000 đồng). Anh Trần Văn B là chủ cửa hàng đưa thẻ game cho A kiểm tra loại thẻ và mệnh giá theo yêu cầu. Lợi dụng thời điểm chủ cửa hàng in hóa đơn bán lẻ hàng hóa, A tranh thủ chụp lại các mã thẻ nạp rồi nói là không mua nữa do không đủ tiền. Sau đó, A đi ra ngoài nạp thẻ vào điện thoại di động và sử dụng chơi game bị thua hết.
Về tội danh của A, hiện có 2 quan điểm như sau:
Quan điểm thứ nhất: Hành vi của A là phạm tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”. Vì A chiếm đoạt tài sản bằng thủ đoạn gian dối, đưa ra thông tin giả vờ mua thẻ game làm cho anh B là chủ cửa hàng tưởng thật nên đưa thẻ game cho A, thủ đoạn gian dối của A được thực hiện trước hành vi chiếm đoạt tài sản, là tiền đề cần thiết để chiếm đoạt.
Quan điểm thứ hai: Hành vi của A phạm tội “Trộm cắp tài sản”. Bởi lẽ, các thẻ game vẫn nằm trong sự kiểm soát của anh B và anh B không biết tài sản của mình bị chiếm đoạt (không biết số tiền trong thẻ đã bị nạp). Việc anh B đưa những thẻ game cho A không phải là giao tài sản vì khi A chưa trả tiền mua hàng, A chưa được chuyển giao quyền sở hữu. A đưa ra thủ đoạn gian dối không phải để được giao tài sản một cách tự nguyện rồi chiếm đoạt mà việc giả mua thẻ game chỉ là cách để A tiếp cận tài sản, tạo điều kiện thuận lợi cho việc thực hiện tội phạm .A còn có hành vi lén lút đối với chủ cửa hàng, thể hiện qua việc A đã tranh thủ chụp lại các mã thẻ trong khi chủ cửa hàng in hóa đơn, không để ý dẫn đến sơ hở trong việc quản lý tài sản.
Tôi đồng tình với quan điểm thứ hai. Mong nhận được ý kiến trao đổi củacác đồng nghiệp./.
Đặng Minh Hà- VKSND thành phố Bắc Giang